
Thuở Phật tại tiền tại nước Xá Vệ có ngài CẤP CÔ ĐỘC là người vô cùng giàu có, nhiều tiền lắm của, vàng bạc trâu dê, nô tỳ tôi tớ nhiều không tính kể.
Ở thành Mãn Phú lại có Trưởng Giã Mãn Tài giàu có không kém cả hai lại chơi thân với nhau. Một hôm Mãn Tài ghé thăm nhà Cấp Cô Độc. Cấp Cô Độc bảo con gái là Tu Ma Đề ra chào khách. Mãn Tài nhìn cung cách dung mạo và phong thái của Tu Ma Đề không chê vào đâu được nên có ý muốn cưới người con gái này cho con trai mình và ngỏ ý này với ông Cấp Cô Độc. Cấp Cô Độc không thuận, Mãn Tài giận và bảo vì tài sản hay dòng họ không tương ưng? Cấp Cô Độc bảo:
- Mỗi bên chúng ta tôn trọng sự cúng bái riêng của nhau. Riêng con gái ông được tự do thể hiện tín ngưỡng của mình.Cấp Cô Độc bảo:
- Tài sản của ông và tôi bỏ ra không thể tính kể.
- Thế ông phỏng tính bao nhiêu?
- Tôi nghĩ khoảng sáu vạn lạng vàng.
- Tôi đồng ý.
Cấp Cô Độc nói thế nghĩ ông ta có thể từ chối, nào ngờ ông ta thuận nên Cấp Cô Độc nói thật rằng:
- Để tôi còn thỉnh ý Phật. Cấp Cô Độc cấp thời đi thỉnh ý Phật. Phật dạy:
- Gả Tu Ma Đề sang thành ấy sẽ có nhiều thuận lợi độ thoát nhân dân thành ấy không thể đo lường.
Vâng lời Phật, Cấp Cô Độc trở về mở tiệc mời trưởng giả Mãn Tài đến để chiêu đãi. Khi Mãn Tài đến, ông ta liền hỏi:
- Tiệc tùng mà làm gì? Ông có thuận gả con gái cho con trai tôi không?
- Ý tôi muốn thế, ông có thể đem nó theo. Mười lăm ngày sau ông cho con trai đến đây.
Sau buổi tiệc họ chia tay. Mãn Tài về quê chuẩn bị lễ vật cùng con trai sang Xá Vệ. Cấp Cô Độc cũng chuẩn bị xe cộ, đồ hồi môn, y phục xông ướp hương hoa chờ về nhà chồng. Theo tục lệ của thành Mãn Phú, ai hỏi vợ cho con ngoài thành bị phạt đãi cơm sáu ngàn Phạm Chí. Nên khi đi rước dâu, Mãn Tài đã chuẩn bị sáu ngàn phần ăn đâu đó đầy đủ.
Khi các Phạm Chí đã ngồi vào bàn. Mãn Tài đê đầu đảnh lễ các Phạm Chí. Nàng Tu Ma Đề không thuận vì cho rằng cách đắp y còn để lộ nhiều phần trên cơ thể, nào khác đạo khỏa thân là không được. Thế Tôn dạy: Làm người phải biết Tàm Quý. Thiếu Tàm Quý tôn ty không dựng lập. Ông bà cha mẹ không dựng lập, con người nào khác trâu dê lừa ngựa. Chồng nàng muốn chiếu theo luân lý đạo giáo áp chế nàng. Tu Ma Đề thề độc:
- Thà bà con thân tộc của tôi mất mạng. Thân tôi bị chặt ra làm nhiều khúc. Tôi trọn không rơi vào nhà tà kiến. Các Phạm Chí bảo Trưởng giả:
- Đừng lý gì đến con tiện tỳ ấy, đã thỉnh mời thì hãy mau dọn rượu thịt ra đây. Đừng để nó chửi mắng như thế.
- Con dâu ông không tự sát mà còn sống đây là điều rất lạ lùng vì thầy cô ấy là một vị phạm hạnh cao thượng tôn quý. Mãn Tài buồn bực quát:
- Ngài nói gì buồn cười đến thế! Là một Phạm Chí lại đi khen một Sa Môn dòng họ Thích. Vậy Sa Môn ấy có thần thông gì? Oai đức gì? Tu Đạt kể:
“Một thuở nọ tôi đi khất thực ở phía bắc núi Tuyết Sơn. Khi đã đủ thức ăn tôi bay đến suối A Nậu Đạt để qua đường. Bất ngờ Rồng, Trời, Quỷ, Thần ở đó đồng xuất hiện đuổi tôi đi, không được làm bẩn suối. Họ sẽ giết tôi. Trong khi ấy có một Sa Di tên là Quân Đầu còn vị thành niên cầm một chiếc y bẩn dính máu đến suối. Rồng, Trời, Quỷ, Thần đồng quỳ kính đảnh lễ. Cậu bé ra suối đá. Suối đá trồi lên cho cậu bé giặt y. Giặt xong ngồi trên phiến đá mà nhập xuất đủ thứ tam muội, phơi y ở trên không. Thu y bay về trú xứ. Thần lực của Quân Đầu, tôi và các vị đại sư Phạm Chí còn không bằng nổi, huống là Sa Môn họ Thích.
Nghe vậy Mãn Tài muốn gặp Thế Tôn. Tu Bạt bảo hãy hỏi nàng dâu. Ông liền gọi Tu Ma Đề và ngỏ ý mời Phật. Tu Ma Đề mừng quá ngoan ngoãn đảnh lễ ông và thưa rằng: Nếu cha có hảo ý con xin cung thỉnh Phật và chư Tăng ngày mai thọ trai tại nhà ta. Bấy giờ Tu Ma Đề tắm rửa xông trầm ướp hương. Cung kính đưa lò hương cao ngang trán, hướng về Xá Vệ thỉnh mời Thế Tôn xin Phật xót thương, khéo léo quán biết.
Tại Tịnh Xá Kỳ Hoàn A Nan và Đại chúng đều ngửi thấy mùi hương kỳ diệu thanh khiết nên bạch Phật Phật dạy:
- Hương này là sứ giả đem lời thỉnh của Tu Ma Đề trong thành mãn Phú. Thầy phát thẻ thọ trai cho các vị đại A La Hán lậu tận ngày mai cùng ta đến thành Mãn Phú thọ trai. Trong số người nhận thẻ có Tỳ Kheo Quân Đầu còn ở bậc hữu học và tức thời đắc chứng vô học. Phật lệnh cho các đại đệ tử đi trước. Sáng hôm sau cận sự của chư tăng là Càn Trà vác một chảo to bay trên không trung đến thành kia. Trưởng giả và gia nhân đứng trên lầu cao thấy Càn Trà tưởng là Phật nên hỏi Tu Ma Đề. Tu Ma Đề đáp:
- Đây chỉ là kẻ cận sự tên Càn Trà mà thôi. Kế đến Sa Di Quân Đầu hóa vô số hoa báu đẹp bay đến trú xứ trưởng giả. Trưởng giả ngỡ là Phật. Tu Ma Đề thưa chỉ là hàng sa di của Thế Tôn. Kế đến Bàn Đặc cưỡi trâu xanh bay đến. La Vân cưỡi chim Khổng Tước đủ màu, Ca Thất Na ngồi Kiết già trên lưng chim cánh vàng. Ưu Tỳ Ca Diếp cưỡi rồng vàng bay đến. Tu Bồ Đề ngồi kiết già phu trong tháp núi Lưu ly bay đến. Ca Chiên Diên ngồi trên lưng thiên nga bay đến. Lý Việt ngồi trên mình cọp bay đến. A Na Luật thì cưỡi Sư Tử đi đến. Ca Diếp đi ngựa đuôi đỏ. Mục Kiền Liên đi bạch tượng. Trưởng giả Mãn Tài hân hoan như trong mơ được đón tiếp Thế Tôn và các cao đồ của ngài mà ông nghĩ là bậc đế vương cũng không có diễm phúc bằng. Rồi bỗng nhiên trên hư không xuất hiện một đại Sa Môn có Phạm Thiên Đế Thích Kim Cang Mật Tích theo hầu. Tại thành Xá Vệ vua Ba Tư Nặc, Trưởng giả Cấp Cô Độc đều có thể thấy rõ cảnh này. Trưởng giả Mãn Tài định hỏi con dâu, nhưng nhìn lại con dâu đã quỳ xuống và nghe con dâu thưa: Đây là Như Lai.Mãn Tài xưng tán Phật và ngỏ lời xin được quy y.Theo sự hướng dẫn của Mãn Tài, Thế Tôn và Thánh chúng vào nhà. Sáu ngàn Phạm Chí thấy Thế Tôn đầy đủ uy nghi, tướng tốt thần lực diệu hạnh như vậy nên cùng bảo nhau rằng: “Cù Đàm đã chinh phục toàn bộ cư dân xứ này. Chúng ta phải bỏ qua nước khác thôi”
Thấy dân chúng chen lấn đón chào.Thế Tôn dùng thần thông biến tường vách nhà trưởng giả thành ra lưu ly cực kỳ trong suốt. Từ xa dân chúng đều có thể nhìn thấy ngài và thánh chúng một cách tường tận. Tu Ma Đề thấy vui vì mình làm được việc hết sức ý nghĩa nhưng cũng không tránh khỏi thất vọng vì mình đã làm gì quầy quả ở quá khứ để phải có chồng về xứ này. Như Lai hiểu tâm trạng ấy và bảo nàng đừng buồn vì đây là hạnh nguyện của con. Đây là một thành tựu hạnh nguyện rồi ngài kể lại tự sự rằng:
Vào thời ngài Ca Diếp trong hiền kiếp quá khứ có vua Ái Mẫn. Con gái ngài là nàng Tu Ma Na một lòng tín kính đức Ca Diếp Phật, vâng giữ cấm giới, siêng tu tứ nhiếp pháp. Đó là Bố Thí, Sái Ngữ, Lợi Hành, Đồng Sự và phát tâm trì tụng pháp cú cầu không sanh vào ba đường ác. Ngay thân nữ chứng được pháp thân thanh tịnh. Nghe tin thánh nữ lập nguyện. Nhân dân trong thành kéo đến tỏ lòng đồng nguyện cùng nàng. Nàng hoan hỷ đem công đức bố thí hồi hướng cho mọi người cùng nàng đều được độ. Đến đây Phật xác nhận bản sanh. Vua Ái Mẫn chính là tiền thân của cha nàng tức ngài Cấp Cô Độc. Tu Ma Na chính là tiền thân của nàng Tu Ma Đề. Nhân dân nước ấy chính là nhân dân đây. Rõ thật trong luân hồi sanh tử nhân duyên là đạo lý xuyên suốt phải ngẫm suy và nghiệm biết vậy.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét