27/2/15
24/2/15
23/2/15
22/2/15
Lễ Phật đầu năm - GĐPTVN tại Úc Đại Lợi
Posted by Unknown on 22:02
20/2/15
Xuân Tùy Duyên
Posted by Unknown on 13:13
Cùng tạo thành mùa xuân cho nhau
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Đương Lai HạSanh Di Lặc Tôn Phật
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô Đương Lai Hạ
Thưa Đại Chúng,
Hôm nay là ngày mồng hai, tháng giêng, năm Ất mùi (20 -2 -2015), tại TịnhQuang Thiền đường Chùa Phước Duyên-Huế, trước thềm năm mới, trước thềm xuân Di Lặc, tôi thay mặt Hòa thượng Trú
trì và Tăng chúng bổn tự, kính chúc toàn thể Phật tử các giới và các
Học chúng tu học tại bổn tự Phước Duyên, luôn luôn sống trong niềm hỷ
lạc và hào quang của chư Phật.
Và tôixin chia sẻ Pháp thoại đầu năm đến Đại chúng với những điều sau đây
Hôm nay là ngày mồng hai, tháng giêng, năm Ất mùi (20 -2 -2015), tại Tịnh
Và tôi
Từ một cây mai
Trước Tàng Kinh Các, chùa Phước Duyên – Huế, có hai cây mai, năm này nở rất đẹp, lá lộc rất non và xanh tươi mơn mởn. Mỗi ngày tôi dành mười phút để ngắm nhìn những câyhoa mai ấy và đã học hỏi từ nó rất nhiều.
Trời vào hạ, lá của mai sạm nắng, nên màu xanh rất đậm, đến trời vào thu, màu xanh sạm nắng của mai ngã sang màu vàng nhạt và trời vào đông, mưa rét lạnh, lá của mai vàng hẳn, thỉnh thoảng đùa với gió đông và từ từ tự rơi xuống nằm yên với đất và cuối đông thì mai chỉ còn lại thân cây đứng khẳng khiu, trơ trụi. Nhưng khi tiết vào xuân, cây hoa mai ươm nụ nở hoa và ra lộc non xanh mơn mởn. Tiết vào đông nhìn cây hoa mai cô quạnh, khẳng khiu bao nhiêu, thì khi tiết xuân đến, cây hoa mai cho ta thấy sức sống tràn đầy, nụ ươm và nở hoa vàng rực rỡ, rồi suốt cả mùa xuân, cây hoa mai cho ta lộc non, xanh tươi mơn mởn trông thật đẹp mắt bấy nhiêu.
Nhìn cây hoa mai qua bốn mùa, cây hoa mai cho tôi bài học “thủ tiết” và tôi đã học hạnh “thủ tiết” từ cây mai. Nhìn cây hoa mai qua bốn mùa, cây hoa mai cho tôi bài học “ứng xử” và tôi học hạnh “ứng xử” từ cây hoa mai. Hạnh của cây hoa mai là hạnh “tùy duyên mà thủ tiết; thủ tiết mà tùy duyên”. Hoa mai vận hành theo bốn mùa mà vẫn giữ được cái tinh tiết của mình đúng chỗ, và thể hiện cái tinh tiết đó đúng lúc. Đó là “cốt cách và ứng xử của mai”.
Cốt cách và ứng xử ấy, tôi đã học từ nơi hai cây hoa mai trước Tàng Kinh Các của chùa Phước Duyên – Huế mỗi ngày. Tôixem hai cây hoa mai ấy là hai vị Bồ tát của tôi đã dạy cho tôi mỗi ngày, bằng ngôn ngữ tịch lặng và sống động của “thủ tiết và ứng xử”, chứ không phải bằng ngôn ngữ quy ước hay công thức cứng đờ.
Khi cây mai nở hoa đẹp, lá xanh non mơn mởn, môi trường của mai thanh cao, tôi đã thấy ít ra là sáu chủng loại xuất hiện và thân thiện với mai. Chú tắt kè; chú sâu; chú bướm; chú ong; chú chim sẽ; chú mèo. Chú tắt kè nằm hong nắng xuân trên cành lá của cây mai ngẩng đầu lên cao về phía mặt trời; chú sâu nằm thu mình nơi nhụy của hoa mai; chú bướm bay tung tăng chạm vào phấn của hoa mai với đôi cánh vỗ thật nhẹ nhàng; chú ong bay vào, bay ra, bay đi, bay lại rộn ràng hút nhụy của hoa mai; chú chim sẽ bay qua, bay lại, nhảy nhót reo hót và bắt những chú sâu trong nhụy mai để ăn một cách thích thú; chú mèo ngồi dưới gốc mai nhìn lên những chú chim sẽ trên cành mai để chờ có cơ hội là nhảy đến vồ chụp. Nhiều chủng loại chăm chú rộn ràng với mai như vậy, nhưng mai thì bất động. Tôi học bài học “bất động” từ mai, trước những biến động của muôn loài. Nhờ bất động trước những xôn xao ấy, nên mai đã tạo ra được một cốt cách cho chính mình và dáng vẻ, hương vị mùa xuân cho muôn loài. Muôn loài thì hăm hở dáng vẻ và hương vị của mai, nhưng mai thì bất động trước những biến động rộn ràng ấy, đó là cốt cách của mai; đó là nét thanh cao của mai. Cốt cách và thanh cao ấy, mai phải kham nhẫn và tinh tấn luyện tập mỗi ngày qua mùa hạ; mỗi ngày qua mùa thu; và trong từng ngày lạnh buốt khắc nghiệt qua mùa đông, để khi xuân đến, thì mai là xuân, của xuân, cho xuân và để cho muôn loài tùy duyên vui hưởng. Tôi đã học bài học kham nhẫn và tinh tấn từ mai. Và qua mai, tôi cũng đã nhận ra, tại sao đức Phật ca ngợi hạnh kham nhẫn là đạo lý bậc nhất? Nhờ hạnh kham nhẫn mà mình có thể thực hiện được những gì mình có thể ước nguyện và nhờ hạnh tinh tấn mà mình có khả năng biến những ước nguyện của mình trở thành hiện thực. Nên, với hạnh kham nhẫn và tinh tấn, ta có thể tạo ra hương vị xuân cho chính ta và cho cả muôn loài. Vì vậy, tôi đã thấy hạnh của Bồ tát từ nơi hai cây hoa mai, trước Tàng Kinh Các của chùa Phước Duyên – Huế mỗi ngày, và mỗi ngày đi qua trong mùa hạ, mùa thu, mùa đông, mùa xuân tôi đều chắp tay, cúi đầu trước hạnh của hoa mai.
Nhìn lại tâm ta
Trongkinh A-hàm, đức Phật dạy: “Tâm dẫn đầu các pháp, tâm làm chủ, tâm tạo tác”. Nghĩa là mọi chuyện
khổ đau hay hạnh phúc; hy vọng hay thất vọng; yêu đời hay chán nản; địa
ngục hay thiên đàng; phàm phu hay hiền thánh, Phật hay chúng sanh; Tịnh
độ hay Ta bà đều do tâm ta tác động mà tạo thành. Tâm gắn liền với trí
tuệ, với từ bi hỷ xả, với độ lượng bao dung, thì tâm sẽ tạo ra hạnh
phúc, an lạc, thiên đàng, tịnh độ cho ta. Tâm gắn liền với vô minh, tham
dục, sân hận, si mê, ích kỷ, kiêu mạn, thì tâm sẽ tạo ra khổ đau, thất
vọng, chán nản, oán thù, địa ngục cho ta. Nơi tâm ta, chứa đựng đầy đủ
hai năng lực tiêu cực và tích cực đối với cuộc sống. Nếu ta sống với
khuynh hướng nào, tâm ta sẽ có khả năng tạo ra cho ta cảnh giới đúng với
khuynh hướng ấy của tâm ta. Và tâm ta như thế nào, thì khi đối diện với
cảnh vật hay môi trường chung quanh, ta sẽ cảm nhận đúng như những gì
mà cái biết ở trong tâm ta lượng định. Vì vậy, trong kinh Thủ Lăng
Nghiêm, đức Phật dạy “Tùy chúng sanh tâm ứng sở tri lượng”. Nghĩa là “mọi sự hiểu biết hay cảm nhận đều tùy theo tâm lượng định của chúng sanh”.
Tâm ta ngang đâu thì ta hiểu biết và cảm nhận sự sống ngang đó, chứ
chân lý của sự sống không phải ngang tầm với tâm ta hiểu biết và cảm
nhận. Cho nên, các chủng loại khi đối diện với hoa mai, thì tùy theo tâm
thức hiểu biết của từng chủng loại mà ứng xử và cảm nhận, chứ cốt cách
của mai đâu có phải do những cảm nhận ấy của các chủng loại mà nó trở
thành ra những cái ấy.
Xuân là khôi nguyên của sự sống; là tinh hoa của tâm; là rực sáng của tự tánh, nên: “Dễ ai trong cõi tang bồng ấy, ôm được Chúa xuân thỏa một lần”.
Ta đa đoan, vì tâm ta hỗn độn trăm mối; đời sống ta đa đoan, vì tâm ta tính toán lợi hại hơn thua đủ điều; ta bao phen chìm nổi, vì tâm ta bận rộn thị phi của mọi người và muôn vật; ta thất vọng, khổ đau, vì tâm ta tham dục quá nhiều. Nên, xuân đến với ta cũng chỉ là những hỗn độn trăm mối; cũng chỉ là những lợi hại hơn thua đủ điều; cũng chỉ là những thị phi lắm chuyện trên đời. Nhưng đó chỉ là xuân của tâm ta, chứ đâu phải là xuân của xuân và xuân của những tâm hồn tinh khôi, rực sáng và tĩnh lặng và đâu có phải là xuân của khôi nguyên.
Nên, mỗi khi xuân đến, ta có cơ hội nhìn lại tâm ta để trở về sống với bản tánh tinh khôi, rực sáng nơi tâm, để ta hiện hữu với Chúa xuân và Chúa xuân cùng với ta hiện hữu.
Con đường trở về
Có một du khách hỏi vị Thiền sư: “Thế nào là xuân?”. Sư trả lời: “Đừng mò trăng dưới nước”. Khách nói: “Không hiểu”. Sư nói: “Tâm đã sạch mặc áo gì cũng đẹp; lòng vô ưu còn hỏi chuyện chi xuân!”. Khách cười. Sư mời khách: “uống trà đi!”.
Buông bỏ mọi tạp niệm, ngay cả những ý niệm về xuân để trở về với tâm, ta sẽ gặp tâm xuân của ta. Tâm xuân là Chúa xuân của đời ta và muôn vật. Bấy giờ ta sẽ thấy Chúa xuân tức khắc sáng rực, hiện ra nơi tâm ta, cho ta một mùa xuân hồn nhiên, đầy tin yêu và sức sống, đủ can đảm nhìn vào những biến thiên với muôn hình vạn trạng của con người và xã hội để mỉm cười một cách an nhiên.
Nếu ta không buông bỏ tạp niệm về xuân, thì ta chỉ là những lữ khách chạy rong theo hình bóng của xuân, chẳng khác nào những kẻ đa tình lăn xăn đi tìm trăng, nhảy xuống đầm sâu để mò trăng đáy nước!
Ta buông bỏ mọi tạp niệm về xuân, thì tức khắc tâm xuân cùng với ta hiện hữu. Ta đem tâm xuân ấy mà cúng dường đức Phật, Thầy Tổ; Ta đem tâm xuân ấy mà thắp hương tưởng niệm, nghĩ đến Tổ tiên ông bà, cha mẹ, người thân đã qua đời, dù đang ở thế giới nào cũng sống với tâm xuân và có tâm xuân để sống; đồng thời cầu nguyện cho những người thân yêu của mình dù đang còn sống bất cử ở phương trời nào, cũng có thể quay về được với tâm xuân, để có những phút giây sống thật đẹp và thật yên bình ngay nơi nhân thế. Và ta cũng đem tâm xuân đó, cầu nguyện cho mọi người, khắp trong mọi giới, ai ai cũng đều biết quay về với tâm xuân, noi theo đường tu tập, bỏ ác làm lành, để cùng nhau tạo hưởng được một mùa xuân đích thực.
Trước Tàng Kinh Các, chùa Phước Duyên – Huế, có hai cây mai, năm này nở rất đẹp, lá lộc rất non và xanh tươi mơn mởn. Mỗi ngày tôi dành mười phút để ngắm nhìn những cây
Trời vào hạ, lá của mai sạm nắng, nên màu xanh rất đậm, đến trời vào thu, màu xanh sạm nắng của mai ngã sang màu vàng nhạt và trời vào đông, mưa rét lạnh, lá của mai vàng hẳn, thỉnh thoảng đùa với gió đông và từ từ tự rơi xuống nằm yên với đất và cuối đông thì mai chỉ còn lại thân cây đứng khẳng khiu, trơ trụi. Nhưng khi tiết vào xuân, cây hoa mai ươm nụ nở hoa và ra lộc non xanh mơn mởn. Tiết vào đông nhìn cây hoa mai cô quạnh, khẳng khiu bao nhiêu, thì khi tiết xuân đến, cây hoa mai cho ta thấy sức sống tràn đầy, nụ ươm và nở hoa vàng rực rỡ, rồi suốt cả mùa xuân, cây hoa mai cho ta lộc non, xanh tươi mơn mởn trông thật đẹp mắt bấy nhiêu.
Nhìn cây hoa mai qua bốn mùa, cây hoa mai cho tôi bài học “thủ tiết” và tôi đã học hạnh “thủ tiết” từ cây mai. Nhìn cây hoa mai qua bốn mùa, cây hoa mai cho tôi bài học “ứng xử” và tôi học hạnh “ứng xử” từ cây hoa mai. Hạnh của cây hoa mai là hạnh “tùy duyên mà thủ tiết; thủ tiết mà tùy duyên”. Hoa mai vận hành theo bốn mùa mà vẫn giữ được cái tinh tiết của mình đúng chỗ, và thể hiện cái tinh tiết đó đúng lúc. Đó là “cốt cách và ứng xử của mai”.
Cốt cách và ứng xử ấy, tôi đã học từ nơi hai cây hoa mai trước Tàng Kinh Các của chùa Phước Duyên – Huế mỗi ngày. Tôi
Khi cây mai nở hoa đẹp, lá xanh non mơn mởn, môi trường của mai thanh cao, tôi đã thấy ít ra là sáu chủng loại xuất hiện và thân thiện với mai. Chú tắt kè; chú sâu; chú bướm; chú ong; chú chim sẽ; chú mèo. Chú tắt kè nằm hong nắng xuân trên cành lá của cây mai ngẩng đầu lên cao về phía mặt trời; chú sâu nằm thu mình nơi nhụy của hoa mai; chú bướm bay tung tăng chạm vào phấn của hoa mai với đôi cánh vỗ thật nhẹ nhàng; chú ong bay vào, bay ra, bay đi, bay lại rộn ràng hút nhụy của hoa mai; chú chim sẽ bay qua, bay lại, nhảy nhót reo hót và bắt những chú sâu trong nhụy mai để ăn một cách thích thú; chú mèo ngồi dưới gốc mai nhìn lên những chú chim sẽ trên cành mai để chờ có cơ hội là nhảy đến vồ chụp. Nhiều chủng loại chăm chú rộn ràng với mai như vậy, nhưng mai thì bất động. Tôi học bài học “bất động” từ mai, trước những biến động của muôn loài. Nhờ bất động trước những xôn xao ấy, nên mai đã tạo ra được một cốt cách cho chính mình và dáng vẻ, hương vị mùa xuân cho muôn loài. Muôn loài thì hăm hở dáng vẻ và hương vị của mai, nhưng mai thì bất động trước những biến động rộn ràng ấy, đó là cốt cách của mai; đó là nét thanh cao của mai. Cốt cách và thanh cao ấy, mai phải kham nhẫn và tinh tấn luyện tập mỗi ngày qua mùa hạ; mỗi ngày qua mùa thu; và trong từng ngày lạnh buốt khắc nghiệt qua mùa đông, để khi xuân đến, thì mai là xuân, của xuân, cho xuân và để cho muôn loài tùy duyên vui hưởng. Tôi đã học bài học kham nhẫn và tinh tấn từ mai. Và qua mai, tôi cũng đã nhận ra, tại sao đức Phật ca ngợi hạnh kham nhẫn là đạo lý bậc nhất? Nhờ hạnh kham nhẫn mà mình có thể thực hiện được những gì mình có thể ước nguyện và nhờ hạnh tinh tấn mà mình có khả năng biến những ước nguyện của mình trở thành hiện thực. Nên, với hạnh kham nhẫn và tinh tấn, ta có thể tạo ra hương vị xuân cho chính ta và cho cả muôn loài. Vì vậy, tôi đã thấy hạnh của Bồ tát từ nơi hai cây hoa mai, trước Tàng Kinh Các của chùa Phước Duyên – Huế mỗi ngày, và mỗi ngày đi qua trong mùa hạ, mùa thu, mùa đông, mùa xuân tôi đều chắp tay, cúi đầu trước hạnh của hoa mai.
Nhìn lại tâm ta
Trong
Xuân là khôi nguyên của sự sống; là tinh hoa của tâm; là rực sáng của tự tánh, nên: “Dễ ai trong cõi tang bồng ấy, ôm được Chúa xuân thỏa một lần”.
Ta đa đoan, vì tâm ta hỗn độn trăm mối; đời sống ta đa đoan, vì tâm ta tính toán lợi hại hơn thua đủ điều; ta bao phen chìm nổi, vì tâm ta bận rộn thị phi của mọi người và muôn vật; ta thất vọng, khổ đau, vì tâm ta tham dục quá nhiều. Nên, xuân đến với ta cũng chỉ là những hỗn độn trăm mối; cũng chỉ là những lợi hại hơn thua đủ điều; cũng chỉ là những thị phi lắm chuyện trên đời. Nhưng đó chỉ là xuân của tâm ta, chứ đâu phải là xuân của xuân và xuân của những tâm hồn tinh khôi, rực sáng và tĩnh lặng và đâu có phải là xuân của khôi nguyên.
Nên, mỗi khi xuân đến, ta có cơ hội nhìn lại tâm ta để trở về sống với bản tánh tinh khôi, rực sáng nơi tâm, để ta hiện hữu với Chúa xuân và Chúa xuân cùng với ta hiện hữu.
Con đường trở về
Có một du khách hỏi vị Thiền sư: “Thế nào là xuân?”. Sư trả lời: “Đừng mò trăng dưới nước”. Khách nói: “Không hiểu”. Sư nói: “Tâm đã sạch mặc áo gì cũng đẹp; lòng vô ưu còn hỏi chuyện chi xuân!”. Khách cười. Sư mời khách: “uống trà đi!”.
Buông bỏ mọi tạp niệm, ngay cả những ý niệm về xuân để trở về với tâm, ta sẽ gặp tâm xuân của ta. Tâm xuân là Chúa xuân của đời ta và muôn vật. Bấy giờ ta sẽ thấy Chúa xuân tức khắc sáng rực, hiện ra nơi tâm ta, cho ta một mùa xuân hồn nhiên, đầy tin yêu và sức sống, đủ can đảm nhìn vào những biến thiên với muôn hình vạn trạng của con người và xã hội để mỉm cười một cách an nhiên.
Nếu ta không buông bỏ tạp niệm về xuân, thì ta chỉ là những lữ khách chạy rong theo hình bóng của xuân, chẳng khác nào những kẻ đa tình lăn xăn đi tìm trăng, nhảy xuống đầm sâu để mò trăng đáy nước!
Ta buông bỏ mọi tạp niệm về xuân, thì tức khắc tâm xuân cùng với ta hiện hữu. Ta đem tâm xuân ấy mà cúng dường đức Phật, Thầy Tổ; Ta đem tâm xuân ấy mà thắp hương tưởng niệm, nghĩ đến Tổ tiên ông bà, cha mẹ, người thân đã qua đời, dù đang ở thế giới nào cũng sống với tâm xuân và có tâm xuân để sống; đồng thời cầu nguyện cho những người thân yêu của mình dù đang còn sống bất cử ở phương trời nào, cũng có thể quay về được với tâm xuân, để có những phút giây sống thật đẹp và thật yên bình ngay nơi nhân thế. Và ta cũng đem tâm xuân đó, cầu nguyện cho mọi người, khắp trong mọi giới, ai ai cũng đều biết quay về với tâm xuân, noi theo đường tu tập, bỏ ác làm lành, để cùng nhau tạo hưởng được một mùa xuân đích thực.
Thích Thái Hòa
Chuyến từ thiện cuối năm Giáp Ngọ - GĐPT Đức Hạnh
Posted by Unknown on 09:19
Xuân về là dịp cho các thành viên trong gia đình cùng hội tụ về nhà, chúc nhau những điều may mắn và dùng chung bữa cơm chiều ấm áp. Tuy nhiên đâu có ở những vỉa hè, lề đường, nơi gầm cầu bốc mùi vẫn còn những cuộc sống tạm bợ của những người vô gia cư. Mùa xuân của họ đôi khi chỉ là một cái áo vá vừa nhặt được trong bãi rác hay đơn giản là một bao ve chai nhặt đầy dành dụm chờ đến ngày đem bán.
Với mục đích có thể đem một phần nhỏ không khí Tết cho những người vô
gia cư ấy, ACE Đức Hạnh đã dùng số tiền được chị Thục và quý Phật tử
Canada gởi về để mua Bánh Tét, Nước Suối và chuẩn bị các phong bao lì
xì.
Nhìn nụ cười của các cô, chú, các bé nhỏ khi nhận được quà, ACE chúng tôi vô cùng hoan hỉ và hạnh phúc. Có lẽ Tết đã đến thật rồi, mùa Xuân đang lan toả khắp lòng người con đất Việt.
Một lần nữa xin được cám ơn rất nhiều sự trợ duyên của chị Thục và quý Phật tử hải ngoại.
Chúc mừng năm mới !
Nhìn nụ cười của các cô, chú, các bé nhỏ khi nhận được quà, ACE chúng tôi vô cùng hoan hỉ và hạnh phúc. Có lẽ Tết đã đến thật rồi, mùa Xuân đang lan toả khắp lòng người con đất Việt.
Một lần nữa xin được cám ơn rất nhiều sự trợ duyên của chị Thục và quý Phật tử hải ngoại.
Chúc mừng năm mới !
19/2/15
Khai bút đầu Xuân Ất Mùi
Posted by Unknown on 13:58
Đầu Xuân khai bút nét chữ Tâm
Ất Mùi Tâm vui lòng thanh thản
Nguyện Tâm Lục Hòa nối tình lam
Cho Tâm thương yêu Hòa Tin Vui
Nguyện tâm kiên định vượt chướng duyên
Tâm nguyện đắp xây luôn dũng tiến
Quảng Thọ
17/2/15
SÀI GÒN: NHỮNG GAM MÀU TỐI SÁNG - Thanh Nam GĐPT Đức Chơn
Posted by Unknown on 08:39
SÀI GÒN: NHỮNG GAM MÀU TỐI SÁNG
(Đêm Sài Gòn cuối đông con ngồi viết....)
Sài Gòn những ngày cận tết Ất Mùi, của những Audi, của BMW, của Lexus. của hào nhoáng những sắc màu.
Và Sài Gòn của "đa sắc tộc, đa văn hoá, đa ngôn ngữ vùng miền...tạo nên một Sài gòn "đi xa ai cũng nhớ về"
Và rồi, những con đường tưởng chừng rất đỗi thân quen và bình thường của mỗi ngày ấy đêm nay bỗng chừng như hoài niệm, hoài niệm để anh chị em bọn con gần lại nhau hơn, hoài niệm để đi vào trong bước chân của những khách lữ hành trên lộ trình đi tìm hạnh phúc tha nhân.
Chỉ khoảng 1 hay 200 phần quà bé nhỏ của các con, biết chắc sẽ không bao giờ "cung cấp" đủ cho một Sài Gòn của những mảnh đời cơ cực có cái tết ấm lòng bên cạnh một Sài Gòn náo nhiệt và lộng lẫy của những gam màu, Nhưng có một điều chắc chắn rằng những hành động nhỏ của các con hôm nay sẽ là bệ phóng cho các con bước vào cánh cửa của Niết Bàn an lạc tự thân, của Từ Bi, của đồng cảm, của hạnh nguyện của Bụt, mà nơi đó sẽ không bao giờ có sự giành giựt hơn thua như cuộc đời mỗi ngày chảy qua mắt của các con, vì các con đã gieo vào tự tâm mình cái NHÂN cho đi, cho cái tấm chân tình với tất cả nỗi niềm yêu thương và trân trọng, chỉ một cái mền nho nhỏ của các con sẽ sưởi ấm cái lạnh của đêm đông, một lát mứt gừng nhỏ sẽ khiến con người ta ấm lòng biết được là đất trời đang giao thoa với càn khôn vũ trụ chào đón xuân về.
Đêm nay, bọn con chạy ngòai trời chắc lạnh lắm đúng không? Nhưng tin chắc rằng bọn con đang vô cùng hạnh phúc, hạnh phúc được mẹ cha cho ta tấm thân tròn trịa, cho ta tương đối đủ đầy để ta yên lòng có dịp thực hành hạnh nguyện lời Bụt dạy tưởng chừng xa vời, nhưng lại được tìm thấy ngay trên từng nẻo đường và gót chân của các con đã đi qua đêm nay, đó là con đường "thực tại chuyển hoá khổ đau"
Cảm ơn Sài Gòn, cảm ơn các bạn trẻ đã cho mình được "đồng hành" trên lối về Thánh trí Như Lai. Cảm ơn lòng nhiệt huyết xông pha của "những người đồng cảm" .
Ngoài kia, trời hừng sáng.........
Chúc các đứa đón mùa xuân an lành với nụ cười của Ngài Di Lặc nở trên môi.
LTA 2015
(Đêm Sài Gòn cuối đông con ngồi viết....)
Sài Gòn những ngày cận tết Ất Mùi, của những Audi, của BMW, của Lexus. của hào nhoáng những sắc màu.
Và Sài Gòn của "đa sắc tộc, đa văn hoá, đa ngôn ngữ vùng miền...tạo nên một Sài gòn "đi xa ai cũng nhớ về"
Và rồi, những con đường tưởng chừng rất đỗi thân quen và bình thường của mỗi ngày ấy đêm nay bỗng chừng như hoài niệm, hoài niệm để anh chị em bọn con gần lại nhau hơn, hoài niệm để đi vào trong bước chân của những khách lữ hành trên lộ trình đi tìm hạnh phúc tha nhân.
Chỉ khoảng 1 hay 200 phần quà bé nhỏ của các con, biết chắc sẽ không bao giờ "cung cấp" đủ cho một Sài Gòn của những mảnh đời cơ cực có cái tết ấm lòng bên cạnh một Sài Gòn náo nhiệt và lộng lẫy của những gam màu, Nhưng có một điều chắc chắn rằng những hành động nhỏ của các con hôm nay sẽ là bệ phóng cho các con bước vào cánh cửa của Niết Bàn an lạc tự thân, của Từ Bi, của đồng cảm, của hạnh nguyện của Bụt, mà nơi đó sẽ không bao giờ có sự giành giựt hơn thua như cuộc đời mỗi ngày chảy qua mắt của các con, vì các con đã gieo vào tự tâm mình cái NHÂN cho đi, cho cái tấm chân tình với tất cả nỗi niềm yêu thương và trân trọng, chỉ một cái mền nho nhỏ của các con sẽ sưởi ấm cái lạnh của đêm đông, một lát mứt gừng nhỏ sẽ khiến con người ta ấm lòng biết được là đất trời đang giao thoa với càn khôn vũ trụ chào đón xuân về.
Đêm nay, bọn con chạy ngòai trời chắc lạnh lắm đúng không? Nhưng tin chắc rằng bọn con đang vô cùng hạnh phúc, hạnh phúc được mẹ cha cho ta tấm thân tròn trịa, cho ta tương đối đủ đầy để ta yên lòng có dịp thực hành hạnh nguyện lời Bụt dạy tưởng chừng xa vời, nhưng lại được tìm thấy ngay trên từng nẻo đường và gót chân của các con đã đi qua đêm nay, đó là con đường "thực tại chuyển hoá khổ đau"
Cảm ơn Sài Gòn, cảm ơn các bạn trẻ đã cho mình được "đồng hành" trên lối về Thánh trí Như Lai. Cảm ơn lòng nhiệt huyết xông pha của "những người đồng cảm" .
Ngoài kia, trời hừng sáng.........
Chúc các đứa đón mùa xuân an lành với nụ cười của Ngài Di Lặc nở trên môi.
LTA 2015
16/2/15
Thăm và tặng quà các em mồ côi tại mái ấm Pháp Lâm Tự - GĐPT Đức Quang
Posted by Unknown on 20:55
Thừa lệnh anh LĐT GĐPT Đức Quang, đại diện một số anh chị Huynh Trưởng Đơn vị (3 anh chị đơn vị Đức Hải cũng tháp tùng) đến thăm và tặng quà các em mồ côi tại mái ấm Pháp Lâm Tự. Đây cũng là nơi luôn mở rộng, tạo mọi thuận duyên cho ACE GĐPT đến tổ chức các phật sự như trại vượt bậc, trại đoàn.
Ngôi chùa đơn sơ, mái lá ở vùng ngoại thành huyện Củ Chi nhưng rất ấm áp tình thương. Các em được nuôi dạy trong chánh pháp ngay từ ngày đầu khi được chùa tiếp nhận, các em đều ăn chay, sống trong nếp sống xuất gia từ nhỏ. Phần quà gồm tã cho các em nhỏ, bánh mứt tết, sữa, dầu gội, sữa tắm, xà phòng giặt, xà phòng rửa tay và phong bì tịnh tài được trích từ số tiền thặng thu của đợt từ thiện thăm và tặng quà bệnh nhân ung thư. Khi HT đại diện thưa để gửi quà, cô sáng lập mái ấm xúc động không kìm được nước mắt. Cô chia sẻ: nghe hồi chiều tụi nhỏ báo hết xà phòng với dầu gội mà cô chưa biết làm sao đi, giờ thì các con đem tới, cô cảm động rớt nước mắt luôn. Sau đó ace lên chánh điện lễ phật và ra phía sau để phụ cô trông và cho một bé ăn cơm. Khi các bé ăn xong và chuẩn bị vào mùng ( vì nơi đây muỗi rất nhiều) thì cũng đến lúc ACE xin phép ra về. Kết thúc chuyến thăm cuối năm nhiều ý nghĩa.
Kính thông tri đến quý vị thiện hữu tri thức gần xa. Một lần nữa kính tri ân quý vị đã góp bàn tay để đem niềm vui đến những mảnh đời bất hạnh nhân dịp tết đến xuân về.
Giới Thiệu Blog Tình Lam
Nơi đây giao lưu kết nối anh chị em áo lam khắp mọi nơi.
Nơi cảm nhận những cảm xúc vui buồn của dòng máu Lam.
Nơi mang đến những nét đẹp của tình lam, cùng đồng hành sát cánh với anh chị em áo lam Quốc Nội & Hải Ngoại.
Tình Lam mong càng ngày phong phú hơn với các bài viết sưu khảo từ các nơi.
Xin hãy cùng chung tay chia sẻ với Tình Lam cho vòng tay thân ái luôn mãi kết chặt tình lam.
"Mỗi người là một cành hoa bay về đây góp gió
Làm thành vườn hoa,vườn hoa Tình Lam chúng mình"
Tình Lam rộng khắp bốn phương
Kết tình huynh đệ thân thương một nhà