Thưa Anh Chị Em Áo Lam, Chúng ta thường bận tâm là chương trình Phật Pháp của chúng ta dạy cho các em ít quá, nội dung cứ bao nhiêu đó rồi lập lại hoài, thiếu hấp dẫn, sợ các em chán… nhưng chúng ta quên rằng chỉ nội một đề tài “Quy y Tam Bảo” thì trong đó đã chứa rất nhiều điều mà không những chỉ có thể đưa vào chương trình của Oanh Vũ hay ngành Thiếu, còn có thể đưa vào chương trình tu học Huynh trưởng cao cấp đến Vạn Hạnh nữa đó! Với các em Oanh Vũ, chúng ta chỉ cho các em làm quen với 3 từ Phật (Buddha), Pháp (Dharma) và Tăng (Sangha) và định nghĩa sơ lược với hình tượng bên ngoài, với ý niệm “Em tưởng nhớ Phật”, “Em thực hành những lời dạy của ngài”, “Em kính mến và biết ơn quý Thầy, những người đã nguyện trọn đời sống theo đức Phật” v..v... Qua ngành Thiếu chúng ta có thể khai triển Lý qui và Sự qui rồi đến hàng Huynh trưởng, chúng ta hiểu ý nghĩa “nương tựa” (qui y) một cách sâu sắc và phổ quát hơn. Đó là sự nương tựa vào phẩm chất giác ngộ của Phật, vào trí tuệ giải thoát mà Pháp đem lại cho chúng ta, vào sự tinh cần hoà hợp sống theo gương đức Phật của đoàn thể Tăng già. Đây chính là cốt lõi của Lý qui và Sự qui, nương tựa và phát triễn Phật tính nơi chính mình. Qua lịch sử đức Phật Thich Ca, chúng ta học tập hai phẩm chất nổi bật nơi Ngài, từ khi còn là thái tử Sidhartha Gotama, đó là luôn tỏ lòng biết ơn yêu thương con người và loài vật, có ý muốn nổ lực phục vụ tha nhân mà không đòi hỏi được đền bù lại điều gì. Chính vì vậy, khi thực tập Pháp của Ngài, chúng ta sẽ dần dần loại bỏ được những thói quen cố hữu của tính vị kỷ. Có một anh/chị Huynh trưởng kể lại rằng trong giờ học Phật Pháp bậc Trung Thiện, có 1 em thắc mắc: Thưa anh/chị, tại sao Phật Pháp dạy toàn những điều không đem lại lợi nhuận cho mình mà toàn khuyên mình “ít muốn, biết đủ” trong khi xã hội bây giờ toàn là cạnh tranh hơn nhau từng chút? Có phải vì vậy mà Phật giáo chúng ta bị lên án là “yếm thế” hay không? Tất nhiên anh/chị Huynh trưởng ấy dư sức trả lời câu hỏi của em mình và chúng ta cũng vậy, bởi vì “tu là lội ngược dòng nhân thế”. Nếu người Phật tử cũng tranh giành, từ lãnh vực kinh tế đến lãnh vực chính trị v.v… thì không phải là sẽ đưa đến chiến tranh hay sao? Cho nên mới có câu “Tâm bình thế giới bình” là vậy! Đó là chưa kể trong tiểu thuyết Kim Dung, câu bé Quách Tĩnh đã hỏi Thành Cát Tư Hãn (TCTH): khi Đại vương nằm xuống, Đại vương cần một mảnh đất bao lớn? TCTH trả lời: chừng vài chục mét vuông; Quách Tĩnh nói: vậy thì tại sao Đại vương cứ đi chinh phục đất đai của các nước láng giềng khiến cho bá tánh phải đau khổ vì chiến tranh chết chóc, để rồi khi xuôi tay nhắm mắt chỉ nằm vào 1 khoảnh đất vài chục mét vuông? TCTH không trả lời được vì chưa ra khỏi giấc mộng đế vương làm chủ thế giới. Thưa Anh Chị Em, Chỉ với Tam quy và Ngũ giới không thôi, nếu thực hành Phật Pháp như vậy, chúng ta đã có thể đem lại an lạc và hòa bình cho bản thân và cho mọi người chung quanh. Quy y và giữ Giới không có tính cách nghi lễ, mà chỉ là những lời hứa lời nguyện tránh những lời nói và việc làm tổn hại đến người khác. Chúng ta giữ Giới có nghĩa là không vi phạm những nguyên tắc sống chung hoà bình, còn phạm Giới tức là phá hủy sự an lạc hài hoà của chính mình và của tập thể. Nói tóm lại, Pháp (Dharma) không phân biệt tôn giáo, tông phái, ai áp dụng cũng được, như đức Phật thường dạy: Dù Chư Phật có ra đời hay không thì Pháp cũng đã có tự muôn đời. Pháp, vì vậy là phương thuốc chữa lành bệnh phiền não cho tất cả mọi người. Việc làm sao cho những bài học Phật Pháp, Hoạt Động Thanh Niên, Tinh thần, Việt ngữ v.v.. sinh động, hấp dẫn là việc của từng Huynh trưởng do hiểu biết các em của mình thích cái gì, tính tình như thế nào, cần đưa vào những trò chơi gì, nhưng cốt lõi vẫn là áp dụng Phật Pháp vào đời sống hằng ngày qua cách chúng ta hướng dẫn các em làm việc thiện, phát triển lòng từ bi, biết thương người, thương loài vật, không phá phách làm tổn hại môi trường sống quanh ta… Đó chính là chúng ta đã đi đúng hướng, góp phần xây dựng đào tạo các em thành những Phật tử chân chánh sống đúng theo chân tinh thần Phật Giáo. Thân kính chúc Anh Chị Em chúng ta sống, thực hành và hướng dẫn đàn em thực hành Chánh Pháp vào đời sống hằng ngày. Đó là cách hoằng dương chánh Pháp tốt nhất. Trân trọng, Nhóm Áo Lam. |
0 nhận xét:
Đăng nhận xét