( Kính tặng quê hương miền Trung, Việt Nam )
Nghe đài báo lũ đang lên
Nước mênh mông nước, trời mênh mông trời
Một trời biển nước trong tôi
Ào cơn lũ cuốn một đời nhân gian
Lũ lên nước mắt mẹ tràn
Lũ qua để lại tiếng than giữa đời
Còn đâu cảnh, còn đâu người
Chỉ trơ hoang cõi khóc cười dở dang
Trong tôi như lũ đang tràn
Tôi bơi giữa chốn trần gian vô thường
Tôi bơi giữa cõi yêu thương
Tôi tìm tôi giữa đoạn trường riêng tôi
Và rồi lũ cũng qua thôi
Để phù sa trải bãi bồi hồi sinh
P.T.H
0 nhận xét:
Đăng nhận xét