Thưa Anh Chị Em Áo Lam,
Kinh Kim Cang có dạy: “…Đối với các pháp, nên không có chỗ trụ mà làm việc bố thi. Chẳng trụ nới Sắc mà bố thí, chẳng trụ nơi Thanh mà bố thí… bố thí như vậy thì phứơc đức có được sẽ vô cùng lớn”.
Khi đọc đến đây, vài ACE trong chúng ta thắc mắc rằng: Phần nhiều bố thí là bố thí tiền bạc, áo quần, thuốc men, thức ăn v.v... tất cả đều là “sắc” chứ sao đức Phật lại dạy là đừng trụ vào sắc mà bố thí? Những thứ này không phải là “sắc” hay sao? Lại nữa, khi bố thí thì phải nói, phải giải thích, v.v… chứ làm sao mà không trụ vào (âm) thanh đuợc?.
- Xin thưa, không phải ý như vậy!
Bố thí không trụ vào sắc có nghĩa là bố thí mà không dính mắc, không cố chấp (“bố thí” là “cho” là xả, còn “trụ” là bám víu, dính mắc, chấp thủ).
Thật vậy, khi CHO - bố thí - là cứu giúp, cứu khổ, cứu trợ v.v… những người đang thiếu thốn, đang đói lạnh, đang đau khổ đang cần sự giúp đỡ của mình; mình đem CHO họ cơm áo, gạo, tiền, thuốc men… với tình thương vô điều kiện ( unconditional Love) không so đo tính toán, không cần báo đáp, không phô trương, không quảng cáo, không chê bai những ai không có điều kiện để bố thí giống như mình, không phê phán ngưòi này nguòi kia không làm cùng lúc với mình hay cùng phương cách như cách của mình v.v... tất cả những điều này đều là “trụ” vào hình tướng và âm thanh. Cho mà còn ham được khen, được tán thán công đức, ai chưa kịp làm như mình thì mình phê bình là chậm chạp, là thờ ơ, rồi mình thất vọng, mình phiền não… đủ thứ chuyện hết!! J J !! như vậy là bố thí chưa đúng cách, vì còn cố chấp dữ quá! Cũng giống như mình ăn chay rồi chê những nguời không ăn chay vậy đó!
Xin kể ACE nghe câu chuyện bố thí cúng dường để từ đó chúng ta rút ra được những bài học hay: Đại sư Nhất Cư (Nhật) là một thiền sư lỗi lạc, được Đại chúng trong Chùa kính nể. Một hôm có một vị quan lớn mời đại diện chư Tăng của Chùa đến dự tiệc tại nhà mình. Chùa cử đại sư đi. Khi Sư đến, những ngưòi gác cổng thấy Sư ăn mặc xuề xoà, nghĩ rằng không phải khách qúi, không cho vào cửa. Sư trở về chùa, thay bộ y áo mới, đến nơi dự tiệc liền được kính cẩn mời vào. Trên bàn tiệc, Sư không ăn, chỉ lấy thức ăn và cơm bỏ vào trong tay áo tràng… Chủ nhân thấy vậy thưa rằng: Bạch đại sư, xin mời đại sư dùng cơm, chốc nữa ăn xong, chúng tôi sẽ có phần cúng dường Sư đem về. Sư cưòi trả lời: Ta đang cho cái áo ăn đó chứ! các ngài mời cái áo chứ đâu có mời ta! Chủ nhân hiểu ra, cúi đầu đảnh lễ sám hối!
Thưa Anh Chị Em,
Cũng vậy, bố thí, cứu trợ thì chủ yếu là tìm một phương pháp, lên một kế hoạch, sao cho có được nhiều tiền bạc, thuốc men, áo quân, vật dụng v.v … chứ không phải chỉ kêu gọi suông rồi thắc mắc, phê phán lung tung, thậm chí chê bai… những ai không có bề mặt nổi, hô hào cứu trợ như mình ! Chuẩn bị cứu trợ là tập trung trí tuệ để phân công phân nhiệm, kết hợp nhịp nhàng từ trong nuớc ra hải ngoại, sao cho việc cứu trợ được hoàn hão, tiền cứu trợ phải hoàn toàn đến tay ngưòi cần cứu trợ v.v... Công việc đòi hỏi phải động não chứ không chỉ đứng ngoài nhắc nhở! mà có khi không biết đối tượng cần nhắc nhở là ai!
Như mấy hôm nay trên Net nghe nói có đoàn Cựu Huynh Trưởng nào đó đã chia Tổ đến tận nơi cứu trợ để úy lạo đồng bào bị nạn v.v... đây là việc làm của cá nhân hay tập thể ? Nếu là cá nhân sao lại gọi là “đoàn CHT” ? nếu là tập thể thì sao làm mà không bàn bạc với ai cả? (vì cũng tin trên Net, BHD/TU/GDPT/VN không nghe gì cả về nguồn tin này, nhưng lại đã lan truyền trên net!) và trên thực tế thì chưa có gì hết, mới là vận động ACE Lam viên đem đồ vật cứu trợ đến một địa chỉ nào đó thôi!)
Nguyên tắc làm việc của GĐPT như chúng ta đã biết là “tập thể lảnh đạo, cá nhân phụ trách” - chúng ta không thể đơn thương độc mã kêu gọi cứu trợ mà kêu gọi khan, không có kế hoạch họp bàn, phân công, phân nhiệm… được ; những việc đó, nếu chúng ta ở trong cùng một hệ thống tổ chức thì phải biết thôi, nếu là người đứng ngoài thì đi lo việc của mình đi, đâu cần phải nhắc nhở những ngưòi cũng hiểu biết không thể thua kém mình? Nếu chúng ta nghĩ rằng ai cũng là đàn em của mình hết, cần phải luôn nhắc nhở, đốc thúc... thì e rằng chúng ta đã lún sâu vào ngã mạn hồi nào không hay!
Thân kính chúc ACE Áo Lam luôn tỉnh thức - trong từng suy nghĩ, lời nói, và hành động - để đừng phạm sai lầm trong cư xử hằng ngày.
Trân trọng,
Nhóm Áo Lam
8/10/09
Phât Pháp Thứ Năm 8/10/09
Posted by Unknown on 15:16
Giới Thiệu Blog Tình Lam
Nơi đây giao lưu kết nối anh chị em áo lam khắp mọi nơi.
Nơi cảm nhận những cảm xúc vui buồn của dòng máu Lam.
Nơi mang đến những nét đẹp của tình lam, cùng đồng hành sát cánh với anh chị em áo lam Quốc Nội & Hải Ngoại.
Tình Lam mong càng ngày phong phú hơn với các bài viết sưu khảo từ các nơi.
Xin hãy cùng chung tay chia sẻ với Tình Lam cho vòng tay thân ái luôn mãi kết chặt tình lam.
"Mỗi người là một cành hoa bay về đây góp gió
Làm thành vườn hoa,vườn hoa Tình Lam chúng mình"

Tình Lam rộng khắp bốn phương
Kết tình huynh đệ thân thương một nhà

Face Book
GĐPT Đức Tâm - BHD Gia ĐịnhGĐPT Đức Tâm - BHD Gia Định
GĐPT Đức Hoa - Gia Đình Phật Tử Đức Hoa - Gia Dinh Phat Tu Duc Hoa - Hoi Phat Giao
Error loading feed.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét