![]() |
From Drop Box |
![]() |
From Drop Box |
Sài Gòn nơi tôi sinh ra và lớn lên và cũng là nơi cho tôi nhiều kỷ niệm về mái nhà lam thân yêu. Ôi, mái nhà Lam Đức Quảng và Đức Phương,làm sao tôi quên được những năm tháng sinh hoạt tại quê nhà. Dù đã cách xa nữa vòng trái đất, dù đã 14 năm rời xa Đức Phương. Nhưng tôi không thể nào quên được tình lam gắn bó đầy yêu thương của các anh chị Trưởng, của các bạn đồng hành và các em tôi nữa. Bài hát "Tôi yêu màu Lam" lại lần nữa vang vọng trong trái tim tôi. Trái tim lam đang hoài niệm về mái nhà thân yêu cách đây 14 năm trước khi tôi rời mái ấm Đức Phương đi định cư nơi xứ lạ quê người.
Nhớ về Đội Sen Vàng của tôi với những đội sinh rất thân thiện giờ này còn lại Hiệp (hiện tại là đoàn trưởng thiếu nam). Nhớ về anh Trưởng Tâm Huy Phan Đình Thăng (hiện tại là Trưởng Ban BHD Gia Định),các anh chị Trưởng của Đức Phương,người đi kẻ ở lại vẫn còn đó chị Khánh Linh gìn giữ Đức Phương (hiện tại là Liên Đoàn Trưởng nữ Đức Phương).
Nhớ về những người bạn đồng hành,đồng trang lứa của Trại Lộc Uyển năm xưa giờ còn lại chị Hạnh và anh Kiệt( thư ký trại Anôma-ni liên 2008 vừa qua).
Nhớ về các em đoàn sinh thiếu nam, thiếu nử,oanh vũ xưa và nay của Đức Phương.
Hoài niệm về mái nhà Lam tại Sài Gòn đã cho tôi tình lam,tinh thần của đoàn viên áo lam.
Nhớ về Trại Lộc Uyển 15 Gia Định cách đây 15 năm. Vào tháng 10 năm 1994, anh Thăng lúc đó là Liên Đoàn Trưởng Đức Phương đã hối thúc tôi tham dự Trại Lộc Uyển. Tôi ngập ngừng không muốn dự Trại huấn luyện Huynh Trưởng Lộc Uyển do khả năng mình chưa vững vàng cho 1 trại đầu đời của Huynh Trưởng. Lúc đó tôi là đội trưởng Sen Vàng gần 3 năm với đoàn thiếu nam Đức Phương và đang đi đến gần kết thúc bậc Trung Thiện và tôi muốn được học tiếp bậc cuối là Chánh Thiện. Ý nguyện của tôi không đuợc anh Thăng và các anh chị Huynh Trưởng "cho phép". Thật ra anh Thăng đã khuyên nhủ tôi rất nhiều nên về tham dự Trại Lộc Uyển của BHD Gia Định tổ chức cho cả liên trại Lộc Uyển- A Dục và Huyền Trang. Tôi đã quyết định ba lô lên đường do sự động viên của anh Thăng và các anh chị Trưởng cùng với 5 anh chị đồng hành của Đức Phương tham dự Liên Trại Lộc Uyển ,A Dục và Huyền Trang. Trại Lộc Uyển lúc đó thật gian khổ của 3 tháng hàm thụ liên tục mỗi tuần tại nhiều địa điểm khác nhau: Chùa Pháp Vân, Chùa Già Lam và các chùa tại Thủ Đức. Tôi đi Trại bằng xe đạp củ, nhiều lúc đến trể bị anh Lân(hiện là Liên Đoàn Trưởng Đức Tuệ), chị Tuyết, chị Bình Nguyên làm đời sống trại phạt chạy mấy vòng. 7 ngày trại thực hành cũng đã tới tại Thủ Đức càng gian khổ hơn và chịu đựng khí hậu khắc nghiệt hết nắng rồi mưa. Khoảng 300 trại sinh của Liên Trại đã phải chịu đựng trời nắng gắt rồi mưa lớn trong ngày Khai Mạc. Lúc đó mới thấy được tinh thần của các anh chị Trại Sinh rất cao khi đứng cả mấy tiếng đồng hồ chịu nắng rồi trời mưa lớn ướt đẩm áo lam. Bài Pháp đầu tiên "Pháp Bồ Đề Tâm" của Thầy Minh Tâm thật trọn vẹn ý nghĩa. Có phải đây là mưa pháp Bồ Đề Tâm đó chăng?...
"Anh chị em ơi,đường đi khó ừ thì đường đi khó. Đừng ngại ngần chi giông tố, nắng vô thường".
Trại Lộc Uyển đã cho tôi dấu ấn không phai nhoà trên bước đường Lam.8 tháng sau đó tôi đã định cư tại Hoa Kỳ mang theo bảng tên đoàn phó Đoàn thiếu nam GĐPT Đức Phương.
(Nhờ ace gửi bài viết này đến anh Tâm Huy Phan Đình Thăng).
0 nhận xét:
Đăng nhận xét