CẨN THẬN GIỮ MÌNH
Là Huynh Trưởng phải cẩn thận giữ mình từ lời ăn tiếng nói, từ tư duy, ý nghĩ đến hành động và việc làm. Bởi nghiệp ác đã tạo dù trong phút giây cũng theo ta như hình với bóng suốt cả một đời ảnh hưởng rất lớn nhất là trong sự nghiệp giáo dục của chúng ta.
Trong kinh TIỂU BỘ có câu chuyện số 202 nội dung kể lại rằng: Trong đệ tử của Phật có ngài Lakuntaka vừa lùn vừa nhỏ nhưng trí tuệ sáng suốt thần thông tự tại, biện tài vô ngại diệu ngọt. Tiếng lành đồn xa, một số tỳ kheo ở vùng quê nghe danh muốn lên xin phép Thế Tôn được nghe Tôn Giả giãng dạy. Khi họ đến cổng tịnh xá, thấy ngài họ ngỡ là Sa di nên kẻ nắm áo người kéo tay, nhéo tai bóp mũi, đối xử với tôn giã vô cùng thô lỗ. Khi thấy Thế Tôn từ hương phòng đi ra họ mới dừng trêu chọc và đi về phía Thế Tôn đãnh lễ ra mắt ngài và trình bày nguyện vọng được gặp Trưởng lão Lukuntaka. Phật dạy:
- Người mà các ông chọc ghẹo thô lỗ chính là Trưởng Lão Lukuntaka kẻ thuyết pháp vô cùng diệu ngọt trong tăng đoàn của ta.
- Bạch Thế Tôn, một kẻ thành tựu đại nguyện, đạt thiền chứng rốt ráo, thần thông tự tại cớ sao không có chút oai lực? Bậc đạo sư dạy:
- Vì tự mình đã làm các ác nghiệp.
Đại chúng ngơ ngác xin Thế tôn lân mẫn thương xót cần phải giải thích thêm. Phật kể lại chuyện xưa:
Trong quá khứ lâu xa tại nước Ba La Nại có một vị vua ác độc, rất ghét thú vật và người già lẫn cả đồ củ. Hể gặp các đối tượng ấy ông thường hành hạ cho đến chết và vức bỏ đi. Thuộc hạ của vua cũng bắt chước ngài thường hành ác hạnh ấy. Bởi thế chúng chư thiên tổn giảm. Sakka phải quán xét thế gian có điều chi bất ổn. Ngài bằng hóa hiện chiếc xe củ kỹ, đặt hai ghè sửa và thắng vào xe hai con bò già đằy sức mạnh chạy trước hai con voi sặc sở dõng mảnh của nhà vua và chỉ cho một mình nhà vua thấy. Còn Thiên chủ Sakka thì hóa làm một lão già rách rưới đánh xe. Vua thấy vậy hét lên bảo bắt lại, nhưng chẳng ai thấy gì cả. Còn chiếc xe bò thì dần dần bay lên khỏi mặt đất chạy trên không trung ngay trên đầu vua, rồi Đế Thích nghiêng ghè sửa cho chảy lên đầu vua ướt cả long bào, ướt cả voi đẹp. Vua chạy bất cứ đường nào chiếc xe bò cũng chạy trên đầu và cứ đổ sửa trên đầu vua thật là thê thảm. Khi đổ hết hai ghè sửa thì xe biến mất. Đế thích hiện nguyên hình đứng trên hư không, tay cầm chày Kim Cang quát:
- Tên vua ác độc kia! Mai sau ngươi không già hay sao mà làm khổ lụy bậc cha ông? Nếu ngươi không dừng lại và tu sửa bản thân, với chày kim cang nầy ta sẽ đánh nát óc ngươi. Nói xong Đế Thích biến mất. Vua sợ hãi toát mồ hôi, không còn độc ác như thế nữa.. Đến đây Phật xác nhận bản sanh. Vị vua ác hạnh là tiền thân của Trưởng lão Lakuntaka mà các ngươi rất ưa muốn nghe giảng dạy. SakKa là tiền thân của ta. Các Tỳ Kheo nghe đến đây đều chứng thánh quả.
Là Huynh Trưởng không thể nào quên, một khi quả đã dị thục thì thần thông như ngài Mục Kiền Liên còn phải nát thây trả quả, nên phải nghiêm cần giữ mình đó gọi là thân giáo vậy
Thân kính cùng tất cả anh chị em./.
BBT (www.gdptthegioi.org)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét