Phương nào ký ức dấu quan san được đăng bởi Uyên Nguyên tại Uyên Nguyên
Thơ: Võ Phiến
Tượng Ngô Văn Quy sưu tầm
Digital Thư pháp: Uyên Nguyên
"Vũ trụ thiền hành tiết điều hơi thở
vũ trụ mỉm cười tiến lên thong thả
vũ trụ vận hành êm ả thảnh thơi
chuyện gì rồi cũng bỏ qua thôi "
(Võ Phiến)
Cứ mỗi sáng, hình như đã thành thói quen, Ngô Văn Quy gọi tôi rất sớm và lúc nào cũng với giọng “dỗi”: “thấy chưa, lúc nào cũng dzậy không à…” Câu nói bỏ lửng, tùy mỗi hoàn cảnh khác nhau, ta hiểu sao cũng được…
Ngô Văn Quy vẫn đùa cợt như thế, với bạn bè và anh em trong mọi tình huống có khi, rất - nghiệt - ngã, và với cuộc đời giằng sốc, Ngô Văn Quy đủ để không còn biết giận ai lâu bao giờ. Ngược lại, đời vẫn giận anh nhiều khi…
Biết thế, bất đắc dĩ - mà hình như cũng đã thành thói quen - tôi vẫn thường trả lời những lần nhấc máy nghe: “cứ dzậy hoài, anh muốn dzì đây…” Câu nói cũng để lửng, tùy tấm lòng bầu bạn, để hiểu…
“Dzậy đi…” Cũng là câu nói buông lửng…
……..
Kiếp người cũng chỉ là chuỗi thời gian đành đoạn để lửng…, những hoài bão ước mơ cũng là những chấm phá lửng lơ giữa muôn trùng truân chuyên…
Cái hiện tại, điểm hẹn hò vẫn là lối cũ xưa, quen…
Buông lửng một câu!
chiều tịch liêu điềm nhiên bóng nhạn
phương nào ký ức dấu quan san…
(Uyên Nguyên)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét