Thưa Anh Chị Em Huynh Trưởng bốn phương,
Chúng ta còn nhớ rõ, khi đức Đạt lai Lạt ma 14 đến nhận giải Nobel hoà bình, Ngài được hỏi rằng: người Trung Hoa tàn ác với dân Tây tạng, đàn áp dã man nhân dân Tây tạng của ngài mà tại sao ngài không thù oán người Trung hoa? đức Đạt lai Lạt ma 14 trả lời: nhà cầm quyền cộng sản Trung Hoa đã cướp mất hết tất cả các quyền tự do của chúng tôi, không lẽ bây giờ lại để cho họ cướp luôn lòng từ bi của chúng tôi sao? vì vậy tôi không để tâm oán thù làm chủ mình.
Thưa Anh Chị Em,
Nói cách khác, đức Đạt lai Lạt ma 14 làm chủ được tâm mình, làm chủ được những tình cảm vui buồn, thương yêu, giận ghét … của mình; nghĩa là nắm được chìa khóa hạnh phúc và an lạc của mình, không để cho người khác có thể điều khiển những vui buồn của mình. Trong Tâm của tất cả chúng ta cũng vậy, mỗi người đều có chiếc chìa khóa ấy, nhưng có người không biết giữ mà đem giao cho người khác giữ. Ví dụ người phụ nữ kia, luôn than phiền về ông chồng của mình anh ta đi chơi, đi ăn nhậu với bạn bè từ sáng tới tối, ít khi có nhà, tôi thật là buồn khổ quá ! _ Chị ấy đã giao chìa khóa hạnh phúc cho ông chồng ích kỷ! Còn anh thanh niên kia, suốt ngày cứ lo lắng “ông chủ khó tính làm sao thỏa mãn yêu cầu của ông, lâu quá rồi mà không thăng chức cho tôi, không tăng lương cho tôi, tinh thần tôi xuống quá rồi …” anh này lại trao chìa khóa hạnh phúc của mình cho ông chủ ! Bà cụ kia thì than thở: “sao con dâu của tôi nó hành hạ thằng con trai của tôi làm tôi khổ quá thế này !” bà này lại giao chìa khóa niềm vui, sự an lạc của mình cho cô con dâu mà không tự biết!!
Thế đấy, chúng ta thường trách móc, than phiền người khác, xem như nỗi bất hạnh của mình là do người khác, bởi người khác, tại người khác mà ra _ nếu không có người ấy, chúng ta sẽ hạnh phúc hơn !! Đó chính là do chúng ta không tự tin ở chính mình, luôn phụ thuộc vào người khác, làm như phải nhờ họ chúng ta mới được vui, được hạnh phúc vậy! Những người như vậy, cho dù họ giàu sang quyền lực đến đâu, họ cũng chỉ là những kẻ yếu đuối, những thân cây tầm gửi, sống bám vào những người chung quanh, những người có ảnh hưởng lên sự vui buồn của mình, những người “nắm giữ chìa khóa hạnh phúc” của mình.
Khi thực hành đạo giải thoát, anh chị em Huynh trưởng chúng ta phải luôn tự tin ở khả năng tự đem lại an lạc cho mình, ngoài ra còn đem niềm vui đến cho người chung quanh nữa (thế mới xứng đáng với lời hứa: “sáng cho người thêm niềm vui, chiều giúp người bớt khổ” chứ!); chúng ta nương tựa vào đâu? _ Vào hải đảo tự thân đó các bạn nhớ không?
Quay về nương tựa
Hải đảo tự thân
Chánh niệm là Phật
Soi sáng xa gần
Hơi thở là Pháp
Nhiếp hộ thân tâm
Năm uẩn là Tăng
Phối hợp tinh cần
…..
Những người ỷ lại vào người khác, hay than phiền trách móc … thì không phải là Huynh trưởng Gia Đình Phật Tử vì người Huynh trưởng còn có đàn em phải quan tâm chăm sóc, dạy bảo, hướng dẫn chứ đâu thể nào đổ trách nhiệm cho đàn em mình được. Nếu có ai trong Anh Chị Em chúng ta _ trong một lúc mất tỉnh giác, đã để chìa khóa an lạc + hạnh phúc của mình vào tay một ai đó thì hãy nhanh chóng đòi lại đi nha!
Thân kính chúc Anh Chị Em “một ngày như mọi ngày” an lạc và thảnh thơi.
Trân trọng,
BBT
0 nhận xét:
Đăng nhận xét